Bón là đại tiện (đi cầu, đi đồng, đi ngoài,đi xông,đi xã…..v.v….nhưng
cụ thể nhất là đi ỉa…..) khó khăn; hoặc vài ngày mới đi được một lần hoặc ngày
nào cũng đi cầu nhưng ngồi lâu mới xong việc.
Xưa nay, chúng ta thường dùng từ “táo bón” để chỉ việc đại
tiện khó khăn này.
Thật ra đây là 2 chữ riêng biệt mà chủ yếu nhất để diển tả
chuyện “đại sự khó khăn” này là chữ BÓN. Còn......Táo chỉ có nghĩa là khô khan, mà hổng phải
ai và lúc nào phân cũng khô khan khi bị bón. Có khi khó đại tiện mà phân vẫn
nhão nhẹt…….kỳ lạ thiệt…..hihi.
Có 2 hình thức: bón mà phân khô cứng (bón táo), bón mà phân
mềm nhão (bón ướt). Trong bón táo có một trường hợp phân cứng và nhỏ như phân
dê, loại này phức tạp nên không được đề cập ở đây.
Có thể quý vị đang tin dùng một loại thuốc làm mềm phân có
hiệu quả và đã dứt bệnh. Nếu là một bệnh nhân lớn tuổi (trên 70) bị bón sau cơn
tai biến thì loại thuốc này là chọn lựa tốt nhất. Nhưng nếu quý bạn còn trẻ
đang lệ thuộc thuốc này (vì hể nghỉ uống là bón lại ngay) thì hãy thử dùng phương
pháp này xem sao nhé.
1- Bón
táo: dùng ngón tay vuốt nhẹ nhàng theo hình vẽ 50 lượt mỗi tối trước khi ngủ và
sáng sớm khi đi cầu. Sau khi đã đi cầu được mỗi ngày, chừng 7 ngày liên tiếp
thì nên thao tác cách ngày; một ngày làm một ngày nghỉ. Sau khi trị cách ngày
mà vẫn đi cầu đều mỗi ngày trong 1 tuần lể thì có thể ngưng trị. Lưu ý:
cách này không dùng được trong táo bón phân dê nêu trên đâu nha. Nếu dùng có thể bị bón
nặng hơn.
2- Bón
ướt: chấm dầu theo các huyệt (màu đỏ), sau đó xức dầu theo vùng (màu xanh) mỗi
ngày. Lúc nào cũng được. Sau khi đi cầu bình thường 3 ngày liên tiếp thì ngưng
trị.
Tạ Minh, Hóc môn 04-03-2010.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét